Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

Mưa Xuân

 Những cánh hoa xoan li ti màu phơn phớt tím đang rắc đầy ngõ nhà tôi như một lớp thảm mỏng tô đẹp thêm cho sắc xuân. Trời mưa như rắc bụi, gió đông se lạnh, bầu trời trắng đục như sữa, đúng là mưa xuân rồi.

Lập xuân đã hơn tháng, mưa xuân giăng mắc trên những cánh lá, trên những chùm hoa bưởi, hoa chanh trắng muốt và hương thơm ngào ngạt lan tỏa trong màn mưa và trong gió đông. Tôi cứ để đầu trần cho mưa xuân đậu trên tóc và chậm rãi ra đồng ngắm cánh đồng lúa đang thì con gái lên xanh phơi phới.

Tôi thong thả thả bộ trên những bờ vùng mới kiến tạo rộng từ 4-6m đã trải thảm bê tông. Mương máng dọc ngang trên cánh đồng đã xây gạch hoặc đá vững chắc. Tháng trước, mạ non được các cô gái má đỏ hây hây lội bùn trong mưa, trong rét cấy xuống những thửa ruộng mới dồn, gọn và to không manh mún như những vụ trước, lại còn được một số máy cấy hỗ trợ… có lẽ những vụ tới cái công việc cấy lúa từ xưa đến nay do “phái yếu” đảm nhiệm sẽ nhường lại cho máy.

Nhớ lại “trận đại hồng thủy” cuối năm 2008 “ông trời” đã nhấn chìm các cánh đồng ngô, đỗ, rau màu vụ đông. Nhấn chìm cả niềm vui và hy vọng của người nông dân về một vụ đông bội thu trước Tết đón xuân về.

Xót thay những ruộng hoa đang lên phơi phới, đang khoe hương, khoe sắc thì bị mưa gió dập vùi dưới biển nước trắng mênh mông. Những con sông làm nhiệm vụ tưới tiêu cho những cánh đồng hàng bao đời nay đã bị con người san lấp xây nhà cửa nhiều chỗ chỉ còn là mương máng, bão tố mưa sa có lẽ chỉ biết kêu trời.

Vừa dạo bước trên cánh đồng, tôi vừa suy nghĩ về sự diệu kỳ của cây lúa. Mùa hè, dưới nắng chang chang “nước như ai nấu, chết cả cá cờ” mà cây lúa vẫn chịu đựng được. Mùa đông rét buốt, gieo mạ phải che chắn cấy cây mạ non xuống bùn bàn tay con gái còn tê cóng, cây mạ cũng “gắng” chống chọi với cái rét để đến những ngày xuân xanh lá đẻ nhánh, bốc nhanh lên phơi phới như những cô gái dậy thì. Chả thế mà ông bà ta đã có câu “lúa thì con gái” đó sao.

Mưa xuân, ôi! Thiên nhiên kỳ diệu biết bao, cây bàng, cây gạo, đặc biệt là cây bàng mùa đông đã trút hết những cánh lá đỏ về cội, nay gặp mưa xuân chúng bắt đầu nhú những chồi non lộc biếc, chúng đang cựa quậy từng phút, từng giờ; chúng đang thì thầm vui sướng đón nhận những hạt mưa long lanh đậu trên cơ thể non tơ như trăm nghìn hạt ngọc.

Lòng tôi cũng xốn xang, lâng lâng chậm rãi trên đồng dưới làn mưa bụi và nghĩ về những ngày không xa, đồng xanh hôm nay sẽ nhuộm một màu vàng ươm dưới nắng vàng rực rỡ nặng hạt trĩu bông.

Miên man suy nghĩ, chân đã chạm đường làng lúc nào không hay và hoa xoan đang trải dọc ngõ nhà tôi. Mưa xuân phơi phới bay/Hoa xoan rơi đầu ngõ/ Hương đồng vương đâu đây.
 

Phạm Bá Dực

Các bài liên quan:

thu mua nhôm phế liệu

Tin văn hóa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét